Những câu chuyện có thật (Kỳ 2)

 .

 Mai Anh ghi theo lời kể của cán bộ, người lao động Petajico Hà Nội
 10:01 SA @ Thứ Ba - 14 Tháng Hai, 2012

4. Chuyện kể của Đ/c Trần Văn Dũng – Đội trưởng Đội xe Quảng Ninh:

Đội xe Quảng Ninh được bàn giao từ Công ty Xăng dầu B12 về Petajico Hà Nội. Ngày 15 tháng 10 năm 2009 Công ty đã tổ chức buổi gặp mặt tiếp đón toàn thể cán bộ, người lao động thuộc Đội xe Quảng Ninh.

Trước khi chúng tôi ra về đồng chí Bùi Văn Thành – Bí thư Đảng ủy, Giám đốc Công ty có gặp riêng tôi và nói rằng “ Ban chấp hành Đảng ủy, Lãnh đạo Công ty tin tưởng vào Lãnh đạo Đội xe Quảng Ninh. Trách nhiệm của Anh và Tôi là phải đảm bảo công ăn việc làm và đời sống cho anh chị em trong Đội được ổn định và phát triển. Nếu không làm được việc ấy là có lỗi với anh chị em và phụ lòng tin tưởng của Ban chấp hành Đảng ủy, Lãnh đạo Công ty” .

Từ đó đến nay bản thân tôi luôn canh cánh trong lòng lời dặn dò ấm áp mạnh mẽ ấy, trong tôi luôn đặt ra câu hỏi “Phải làm sao để cụ thể hóa lời dặn ấy bằng những hành động thiết thực”. Tôi vừa động viên dẫn dắt anh em đi vào guồng máy hoạt động vận tải khoán mới mang tính chuyên nghiệp, vừa động viên tư tưởng anh em an tâm công tác, vừa tìm hiểu mở rộng thị phần vận tải…

Sau một năm hoạt động, Đội xe Quảng Ninh đã khẳng định được vị thế và uy tín của đơn vị chuyên doanh vận tải trên địa bàn Tỉnh Quảng Ninh, thu nhập của người lao động ổn định có tăng trưởng. Giờ đây mọi việc đã đi vào hoạt động có nề nếp, nhưng trong tôi lời căn dặn ấy vẫn luôn thôi thúc tôi phải cố gắng phấn đấu làm việc tốt hơn nữa, để xây dựng Ngôi nhà chung Petajico Hà Nội ngày càng phát triển và bền vững.


Anh em Đội xe Quảng Ninh vui hát trong ngôi nhà mới Petajico Hà Nội

5. Chuyện kể của Đ/c Nguyễn Minh Châu – Nguyên là Đội phó Đội xe 3:

Kỷ niệm đáng nhớ nhất của tôi trong khoảng thời gian gần 30 năm làm việc tại Công ty, đó là vào năm 1990 tôi được giao nhiệm vụ vận chuyển xăng A92 trả Kho xăng dầu Tuần Giáo thuộc Công ty xăng dầu Lai Châu. Khi xe tôi đang leo dốc đến đỉnh đèo Pha Đin thuộc địa phận tỉnh Lai Châu thì bị tắc đường do phía trước có xe bị hỏng.

Tôi vừa dừng xe lại thì thấy chiếc xe tải Zin 130 đỗ trước tôi bị bốc cháy phần động cơ, tôi chỉ kịp nghe lái xe kêu lên là trên thùng xe có 04 phuy xăng mang sang bên nước bạn Lào công tác. Với kinh nghiệm của người lái xe vận tải xăng dầu tôi nghĩ ngay nếu mình không cứu được xe đang cháy thì chắc chắn xe mình cũng bị cháy theo bởi xe đang cháy mang theo 4 phuy xăng sẽ như 4 quả bom lửa.

Xe tôi lúc này không thể lùi hoặc quay đầu được vì đằng sau xe tôi cũng có xe mà thời ấy đèo Pha Đin độ dốc thì cao mặt đường thì bé. Tôi liền mang ngay bình cứu hỏa chạy về phía cháy và phun vào đám lửa, may sao 4 phuy xăng chưa bị bắt lửa. Khi tôi phụt hết bình cứu hỏa thì đám cháy cũng bị dập tắt. Theo phản xạ tự nhiên tôi và anh lái xe ôm nhau khóc trong khi trên người còn đầy khói bụi. Sau tôi mới biết xe bị chập điện gây cháy biển số 29C-1926 là do anh Phạm Văn Phô điều khiển.

Mỗi chuyến hàng của chúng tôi vận chuyển có cả mồ hôi lẫn xương máu và những kỷ niệm vui buồn. Qua câu chuyện tôi muốn gửi tới các bạn trẻ thông điệp ngoài việc giữ gìn xe tốt, lái xe an toàn năng suất cao chúng ta còn phải quan tâm đến trang thiết bị phòng cháy chữa cháy, nó không những giúp ích cho chúng ta mà có ích cả cho xã hội.



Thực hiện công tác 3 kiểm (Kiểm tra trước, trong và sau khi làm nhiệm vụ)

6. Chuyện kể của Đ/c Đinh Công Hoành – Công nhân lái xe vận tải xăng dầu - Đội xe Quảng Ninh:


Hôm đó tôi nhận lệnh chở hàng ra vùng Miền Đông Quảng Ninh. Khi xe chạy đến cách địa điểm trả hàng khoảng 20Km thì xe tôi bị hỏng. Lúc này trời đã chiều muộn, đường xấu vắng người qua lại. Tôi đang chưa biết xử lý thế nào thì từ xa có môt chiếc xe chạy tới, lại gần thì tôi thấy đó là một xe xi téc không phải cùng Đội xe tôi và người lái xe này tôi cũng không quen, vì lúng túng lo xe hỏng nên tôi cũng chẳng kịp nhìn biển hiệu của xe.

Xe đó từ từ dừng lại sau xe tôi rồi một người lái xe trẻ bước xuống. Cậu ấy vui vẻ hỏi tình trạng xe tôi hỏng làm sao. Khi biết xe tôi bị đứt cả 2 dây curoa mà không có đồ thay thế (Nếu muốn thay thì phải đi mấy chục cây số nữa mới có chỗ thay). Sau khi suy nghĩ trao đổi với tôi, cậu lái xe ấy đưa ra một giải pháp có lẽ cũng là giải pháp tình thế tối ưu: Đó là thực tế mỗi xe xi téc đều được lắp 2 dây curoa thì bây giờ tạm tháo một dây ở xe cậu ấy sang lắp cho xe tôi để chạy tạm đến trạm sửa chữa gần nhất.

Sau 20 phút xe của hai chúng tôi bắt đầu nổ máy lên đường và thật may mắn chúng tôi đã đến được trạm sửa xe an toàn, tôi mua dây cu roa mới để lắp vào xe của mình và trả lại cho cậu ấy dây cũ. Xong xuôi tôi có nhã ý cảm ơn và gửi thù lao thì cậu lái xe ấy cười cười và nói một câu khiến tôi bất ngờ “ Tiền nong gì anh, chúng ta đều là người Petajico Hà Nội mà”.

Thì ra đó là người đồng đội của tôi được Công ty vừa cử biệt phái từ Hà Nội xuống tăng cường cho công tác chạy tái xuất. Sau này tôi mới biết đó là đồng chí Nguyễn Văn Định một trong những đồng chí có năng suất lái xe cao nhất Công ty và là tấm gương điển hình của người thanh niên Petajico Hà Nội “ Giữ gìn xe tốt, lái xe an toàn, khách hàng yêu quý”.

Tôi thầm cảm ơn những người đồng đội của tôi trong Ngôi nhà mới Petajico Hà Nội, nơi mà chúng tôi được trân trọng được yêu quý và được sưởi ấm bằng những tình cảm đồng đội quý giá biết bao./.


Cho dù ở đâu chúng tôi vẫn là người một nhà


Cảm ơn các bạn đọc, mời các bạn đón đọc tiếp kỳ sau.



Nguồn:   Petajico Hà Nội